Lời dặn cuối cùng của mẹ chồng và 2 cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ

Trước khi mất, mẹ chồng gọi tôi vào nói, bà có hai cuốn sổ tiết kiệm trị giá 1 tỷ đồng, bà dành hết cho vợ chồng tôi, bà dặn tôi hãy chăm sóc tốt cho con trai và cháu bà.

Ngày bước lên xe hoa, tôi cứ nghĩ rằng, từ đây cuộc sống của tôi sẽ có nhiều thay đổi, tôi sẽ không còn được tự do tụ tập bạn bè, đi làm giờ giấc phải nghiêm chỉnh. Chưa kể, làm gì cũng phải ngó trước nhìn sau, vì tôi sống cùng mẹ chồng. Khi đó, tôi đã tưởng tượng ra đủ thứ có thể xảy ra trên đời, mà không biết rằng, tất cả chỉ là do tôi tưởng tượng ra.

Đêm đầu tiên ở nhà chồng, tôi đã tự dặn bản thân, phải mạnh mẽ, cứng rắn không để mẹ chồng bắt nạt, tôi nghĩ ra mọi tình huống nếu mình gặp phải mình sẽ như thế nào. Nhưng rồi, khi sáng đầu tiên ở nhà chồng, tôi ngủ quên tới hơn 9h sáng mới dậy. Tôi tá hỏa xuống bếp, cứ nghĩ sẽ bị mẹ chồng mắng, nhưng mọi chuyện khác xa tôi nghĩ.

Thấy tôi, mẹ chồng cười dịu dàng, bà nói: “Sao con không ngủ thêm chút nữa, mới có 9h thôi, hôm nay đang là ngày nghỉ mà”. Khi đó, tôi cứ nghĩ bà đang cố tình nói thế để tôi xấu hổ, tôi thầm nghĩ vậy.

Những ngày sau, tôi vẫn dậy muộn, mẹ chồng vẫn vui vẻ, không hề trách mắng tôi. Có hôm, tôi hẹn đồng hồ 6h sáng, nhưng khi tôi dậy, bà đã ở dưới bếp để nấu nướng chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà. Dường như hiểu được suy nghĩ của tôi, bà nói: “Mẹ già rồi, giờ mẹ không ngủ nhiều được nữa, mẹ làm, coi như mẹ tập thể dục thôi, con đừng áy náy”.

Rồi tôi dần quen với nếp sinh hoạt của mẹ chồng, bà không chỉ dậy sớm, mà việc nhà bà cũng giúp tôi đảm đương hết. Khi tôi sinh con đầu lòng, bà là người duy nhất chăm bẵm mẹ con tôi, vì chồng tôi bận việc cơ quan. Bà không ngần ngại, ngay cả việc tắm cho bé, nấu nước xông cho tôi những ngày tôi mới sinh.

chuyen-hon-nhan-3

Bà nấu cháo, tẩm bổ cho con dâu mà không một lời kêu than. Bởi thế, suy nghĩ về mẹ chồng khó tính trong tôi đang dần tiêu tan, dù thế, tôi vẫn còn một chút suy nghĩ rằng, có thể bà khéo với tôi chỉ vì thương con trai mình.

Tôi cứ sợ mình phiền bà nhiều quá, có thể bà không thích nhưng không dám nói, nên tôi tính xin bà cho hai mẹ con về ngoại vài tháng. Khi tôi xin phép bà về ngoại chơi, bà bảo tôi cứ từ từ, đợi bà tính, khi đó, tôi cứ nghĩ hẳn bà không muốn cho tôi về nên lấy cớ này nọ. Tôi biết thừa, mẹ chồng nào cũng vậy chẳng thích cho con dâu đi đâu.

Một lát sau, mẹ chồng tôi mang một túi đồ về, có bánh cốm, một hộp trà, bà nói với tôi: “Mẹ không biết mua gì, có ít quà biếu ông bà bên đó, con về chơi cho mẹ gửi”. Khi đó, tôi lặng người, đỏ mặt vì đã nghĩ xấu cho bà.

Dịp Tết Dương Lịch 2013- đó là năm đầu tiên về làm dâu, khi tôi chẳng có gì biếu mẹ chồng, thế mà bà gọi tôi vào đặt vào tay tôi một món quà, bà nói: “Đây là quà cưới bà ngoại tặng mẹ Tết đầu tiên ở nhà chồng, mẹ đã nâng niu, trân trọng nó cả đời mình, giờ mẹ tặng lại cho con, con hãy đeo cho có chút trang sức, mẹ thấy con hợp với nó”. Bà nhìn tôi, ánh mắt trìu mến, bà khen tôi có cổ cao, đẹp,…Khi đó, mặt tôi nóng ran, nước mắt rơi lã chã.

Tôi chỉ biết ôm chầm lấy mẹ chồng mà khóc, bà rất tốt với tôi, thế mà tôi lúc nào cũng nghĩ xấu về bà. Thời gian trôi qua, tôi dần nhận thấy, mẹ chồng như người mẹ thứ hai của mình. Những gì bà nâng niu, trân trọng nhất, bà sẵn sàng dành hết cho con dâu mà không hề tính toán.

Ngày mẹ chồng bệnh nặng, trước khi mất, bà gọi tôi vào, bà nói bà có 2 cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ đồng, bà dành hết cho vợ chồng tôi. Bà dặn tôi hãy chăm sóc tốt cho con trai bà và cháu bà. Tôi nghe thế, chỉ biết khóc, tôi hối hận lắm, bởi thời gian ở bên bà ngắn ngủi, thế mà khi mới về làm dâu, tôi đã không đối xử tốt với bà.

Đã 3 năm trôi qua, nhưng cứ mỗi dịp xuân về Tết đến, tôi nhớ mẹ chồng vô cùng. Tôi vẫn luôn đeo chiếc vòng cổ bà tặng cho tôi năm ấy, và tôi luôn tự nhủ, phải sống tốt hơn nữa để không phụ sự kỳ vọng của bà, có như vậy, tôi mới thanh thản được.

Xem thêm: Em có con đi, đừng chờ anh nữa, vợ à…

Nguồn: eva.vn