Những ngày sống ở nhà chồng, anh thật sự cảm thấy mình là người đàn ông vô dụng. Về làm dâu ngay ngày đầu, tính chuyện đi trăng mật, mẹ đã càu nhàu không muốn cho em đi.
Ngày cưới em, anh đã hứa hẹn sẽ mang lại cho em cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ, đủ đầy. Anh hứa sẽ cho em cuộc sống thoải mái, tự do, được ở một căn hộ đẹp. Nhưng cuối cùng, anh không làm được điều đó. Anh không đủ khả năng kinh tế để lo cho em và cuối cùng, chúng mình quyết định ở chung nhà với bố mẹ. Anh biết, điều này khiến em không vui nhưng đâu còn cách nào khác phải không em?
Những ngày sống ở nhà chồng, anh thật sự cảm thấy mình là người đàn ông vô dụng. Về làm dâu ngay ngày đầu, tính chuyện đi trăng mật, mẹ đã càu nhàu không muốn cho em đi. Mẹ bảo, trăng mật làm gì, tốn kém tiền của, ở nhà làm mâm cơm mời họ hàng tới ăn. Anh thương em, cũng thương bản thân mình nhưng mẹ nói nhiều quá, anh không làm cách khác được…
Ngay ngày đầu làm dâu, mẹ đã gọi em dậy thật sớm từ 5 giờ để dọn đẹp nhà cửa, bắt em lau dọn hết 3 tầng nhà rồi quét sân, quét nhà, mệt phờ hơi. Đến 6 giờ, em lại phải đi mua đồ ăn sáng, chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà rồi mới được làm gì thì làm. Tất nhiên, con trai thì cứ việc ngủ nhưng con dâu chưa bao giờ được ngủ quá 5 giờ.
Có hôm em thức khuya làm việc, sáng cũng phải khổ sở dậy sớm, nhìn em mệt phờ mà anh thương. Anh dậy đỡ đần em, mẹ cũng càu nhàu đến khó chịu. Cả ngày mẹ nói mãi không thôi về điệp khúc rằng ‘con dâu phải thế này, con dâu phải thế kia’. Đến làm con trai, anh cũng phải sốt ruột…
Em không được một ngày nào nghỉ ngơi, kể cả ngày cuối tuần. Đi làm cả tuần, muốn cuối tuần tranh thủ đi chơi, ngủ nghỉ thì mẹ lại bắt em phải ở nhà nấu nướng, dọn dẹp. Lau nhà lau cửa rồi nấu cơm cho cả nhà ăn, thậm chí là mời khách. Mẹ như muốn vẽ việc ra để không cho em có cơ hội được chơi bời.
Những lúc em phải rửa cả chục mâm bát cỗ bàn khiến anh vô cùng xót xa. Anh ngồi rửa cùng em, hôm sau em bị mẹ gọi vào cho một tràng, nói là, làm vợ là phải lo toan việc nhà, không được như vậy. Bao nhiêu năm mẹ vẫn làm thế và bây giờ, con dâu của mẹ cũng phải thế… không thể sung sướng được. Dường như, mẹ muốn con dâu làm mọi việc để hạ dạ, để thỏa mãn sự ‘bóc lột’ con dâu giống như ngày trước mẹ từng chịu đựng.
Ngày em mang bầu, mốm nghén, nôn lên nôn xuống mà mẹ không một câu hỏi han, không nấu cho em một bữa cơm hay mua cho em một món mà em thích. Những gì em thèm ăn, đều là anh mua cho em nhưng về nhà thì mẹ cũng càu nhàu là con dâu vô duyên, chỉ biết ăn một mình. Mà em nào ăn một mình, lúc nào ăn em chả để đó một phần, anh cũng đâu chỉ mua cho riêng em…
Em nghén như thế, mẹ vẫn nói em giả vờ, làm bộ để được nằm nghỉ, lười nhác. Anh cũng đến là chịu mẹ. Anh khuyên nhủ mẹ nhiều lần, nói rằng, em là người rất tốt, không phải là người không sống biết điều, nhưng mẹ dường như không hiểu. Mẹ cố tình gán cho em tội giả vờ để làm em mệt mỏi thế này… Anh xót vợ làm dâu, thương em phải chịu áp bức của mẹ chồng. Anh bảo vệ em không được, anh nói mẹ, mẹ khóc lóc cả ngày nói anh bất hiếu. Anh thật sự quá mệt mỏi em ơi…
Anh biết em khổ như thế nào khi ngày ngày phải đối diện với người mẹ chồng khó tính, ngay cả quê ngoại cũng không được về. Anh thương em nhưng em đang bụng mang dạ chửa to thế này, cố gắng vài bữa nữa, ở nhà anh rồi nhờ vả ông bà trông nom cháu. Anh sẽ động viên mẹ, sẽ nói với mẹ để mẹ hiểu rằng, ở đời này không ai quan trọng với anh hơn mẹ và em…
Nếu như em thật sự không chịu đựng được nữa, chúng mình sẽ xin phép bố mẹ chuyển ra ngoài ở riêng em nhé. Nếu không, em sẽ sống một cuộc đời quá khổ, một cuộc sống bị chèn ép và không được thoải mái với bản thân mình. Anh mong em hiểu cho anh. Không phải anh nhu nhược, không phải anh không thương em mà bởi, anh thật sự không thể là đứa con bất hiếu, anh sẽ cố gắng để mẹ cũng hài lòng và em được sống tự do… Em nhé. Hãy đợi anh, thêm một thời gian nữa thôi vì anh luôn thương và hiểu em….
Xem thêm: Lời dặn cuối cùng của mẹ chồng và 2 cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ
Nguồn: eva.vn